Giữa vũ trụ xa xăm rộng lớn, nơi những vì sao cô đơn nhưng không hề cô đơn ...
Vẫn vùng trời xám tro của những ngày đầu tháng bảy, nền đất ẩm tồn động rời rạc những vũng nước màu dư âm từ hạt mưa đêm qua. Tia nắng ban mai ùa về bừng lên uốn cong cái lạnh sớm hôm trong chốc rồi khẽ tắt. Dải mây hồng ngày một hiện diện trên nền trời vương vãi những vân màu đã cũ. Giữa thời khắc chuyển màu thường nhật, những không màu vô thường cũng chuyển mình thế chỗ, thinh không chốc u ám bỗng rực lên sáng trong, nguồn sáng thuần khiết huyền bí mà gần gũi nuôi ta từ những ngày hình thành cội cây ngọn cỏ.
Tạm gác nỗi cô độc sang một bên,
ta nương tựa nơi những người anh em cùng gốc.
Giữa vũ trụ xa xăm rộng lớn, nơi những vì sao cô đơn nhưng không hề cô đơn nương tựa vào nhau mà có mặt. Những chuyển động xoay vần, chu trình tồn tại giữa dòng thời gian không thời gian, ẩn mình trong những không ngôn ngữ đương và suốt soi sáng ta theo từng li của chuyển động, thắp lên ta dưới đôi ngài nhỏ bé từng sợi chỉ của thuở sơ khai hỗn mang, tia nhìn xa xăm vô thức như đang cùng những vì sao đối thoại, 19 tuy không còn hiện hữu nhưng tựa hồ như những tia sáng đâu đây vẫn có mặt sống động từ những vì sao xa từ lâu đã tắt. 19 cũng là một vì sao đó, ta nghĩ, tia sáng của 19 một lần nữa rực rỡ, những giai điệu không giai điệu cùng hồn ta khiêu vũ. Người anh em mệt nhoài rũ rượi cùng muộn phiền lẫn ái dục đồng loạt lũ lượt nương về đây nhập bọn. Mỉm cười cũng ham vui mà theo đến, ôi, chào bạn haha.
Hôm nay ta rộn ràng xum hợp, ta biết, người bạn sợ hãi cũng đang có mặt, chào ta với những sợ hãi thường trực, bạn biết giờ đây, ta và bạn cùng nhau hiện diện trong căn phòng của hiện thực bất định thay vì những trú mình bên người bạn trốn tránh như những ngày xưa cũ sát cánh bên nhau. "Tớ điên mất", ta cùng bạn mình tâm sự. "Không, điên là phần của tớ, cậu chỉ việc đừng chỉ việc", người bạn điên đáp lại. Ôi, đâu đó giữa căn phòng của hiện tại, người bạn ngôn ngữ nhìn ta với những con chữ.